Bài viết kể về chuyến trekking Tà Đùng 14km của tác giả, lần đầu tiên thử sức với loại hình này. Cung đường dài 14km, độ khó trung bình khá (6.5/10). Chuyến đi bắt đầu từ cây đa cổ thụ 300 năm tuổi, đi qua những "mảnh đất nổi", hang động bí ẩn, và đập thủy điện, kết thúc bằng việc tắm ở hồ Tà Đùng. Tác giả đánh giá cao trải nghiệm này do sự ngẫu nhiên và thiếu kỳ vọng, giúp tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp thiên nhiên.
Tà Đùng đã đánh dấu cột mốc đầu tiên của mình trong hành trình khám phá thiên nhiên vì đây là lần đầu tiên mình thử sức với loại hình trekking – đi bộ đường dài. Cung đường mình đi dài 14km với độ khó trung bình khá, cá nhân mình đánh giá về độ khó và sức bền thì cũng tầm 6.5/10.
Đây là cung trekking Tà Đùng 14km ExoTrails chúng mình đồng hành cùng Dichungxe (DCX). Cung đường hiện đã có sẵn trên ứng dụng ExoTrails tại đây.
Cái duyên đến nơi đây của mình rất ngẫu nhiên, không đặt nhiều kỳ vọng và mong chờ lại khiến mình tận hưởng từng khung cảnh thiên nhiên nơi đây thật trọn vẹn. Cả đoàn bắt đầu chặng hành trình với địa điểm đầu tiên là Cây đa di sản hơn 300 năm tuổi, nó đứng sừng sững như một người lính canh gác hồ Tà Đùng vậy.
Tất cả chúng tôi men theo đường xuống hồ để có thể nhìn ngắm rõ ràng những “mảnh đất nổi” trên mặt nước, và rồi giữ trong lòng cảm giác hồi hộp, thích thú khi băng qua hang động tối om, bí ẩn để rồi bất ngờ trước khung cảnh hùng vĩ của đập thủy điện.
Và cuối cùng, được đắm mình trong làn nước mát lạnh của thác 3 tầng cao khoảng 75m sau một ngày dài chinh phục, nó quả là một trải nghiệm khó quên với mình.
Tà Đùng – Những dốc đứng đến độ “đứng hình”
Dốc lên và dốc xuống ở Tà Đùng tương đối khá trơn và hẹp, mình và cả đoàn trekking đã nhiều lần té do chưa chuẩn bị kỹ càng giày leo núi và gậy. Đường đất đỏ ở đây là chủ yếu nên mình đã thầm biết ơn thời tiết ngày hôm đó đã ưu ái cả đoàn, trời hanh khô và không mưa nên đường không sình lầy và quá khó di chuyển.
Nhiều đoạn đường tụi mình đi qua cần cần nắm vào các cành cây để đỡ lực leo hoặc xuống dốc, bởi nhiều đoạn đường hiện nay được hình thành từ những con đường mòn cổ của người dân bản địa.
Cảm nhận đa giác quan trên mọi địa hình
Có một điều đặc biệt ở Tà Đùng mà mình rất thích, đó là ở mỗi đoạn đường sẽ mang vẻ đẹp đặc trưng của một vùng miền nào đó. Tụi mình cảm được Tây Nguyên khi băng qua đoạn rừng trồng toàn cà phê, thấy hạnh phúc khi xuống dốc ở đoạn toàn hoa dại hai bên đường như ở Hà Giang, và bỗng trở nên nhỏ bé hơn khi nhìn thấy “Tiểu Vịnh Hạ Long” ở trên cao. Vì điều này mà làm dịu đi được phần nào cái hơi thở mệt hồng hộc của cả đoàn trong suốt chuyến hành trình.
“Trải nghiệm này làm mình thèm một trải nghiệm khác nữa”
Chân bắt đầu mỏi do bước nhiều, vai bắt đầu căng do đeo ba lô lâu nhưng biết bao cảnh đẹp được thu vào tầm mắt đã khiến cho tâm hồn mình được làm đầy mạnh mẽ bởi vẻ đẹp tự nhiên của thiên nhiên. Lúc này mình chỉ có thể nghĩ một điều: hãy cho đôi mắt này thấy nữa và trí nhớ này còn bộ nhớ, bởi vì cơ thể có thể tự phục hồi; hãy cho đôi mắt này thấy nữa và trí nhớ được lấp đầy thêm nhiều nữa đi!
Mình tin được nhìn thấy một cảnh đẹp cũng là một cái duyên, nó là nỗ lực theo đuổi những điều đẹp đẽ mà không phải ai cũng có thể nhìn ngắm và thu vào tầm mắt những khung cảnh như thế. Lần 1 rồi sẽ có lần 2, mong chờ một chuyến đi mới để có thể ngồi xuống, viết ra để kể cho các bạn nghe về những trải nghiệm khó quên đó.