Table of Contents Show
Gần đây, tụi mình đã chào đón Nguyễn Tiểu Phương gia nhập gia đình ExoTrails với vai trò Brand Ambassador. Phỏng vấn với Tiểu Phương, “Bông Hồng Thép” trong làng thể thao, fitness và chạy bộ của Việt Nam.
Tiểu Phương chia sẻ về hành trình chạy bộ của mình, từ việc bắt đầu chạy bộ, thử thách chạy trail, nhất là UTMB World Series, đến việc tham gia World Marathon Majors và con đường trở thành một trong sáu phụ nữ Việt Nam đầu tiên hoàn thành Ironman 70.3. Bài viết cũng giới thiệu về phong cách sống và làm việc độc đáo của Tiểu Phương.
Bông Hồng Đã Tôi-Thế-Đấy!
Tiểu Phương, một tín đồ của thể thao và thời trang, đã đầu tư hầu hết thu nhập của mình vào việc mua sắm trước khi bắt đầu chạy bộ̧. Ngày nay, chị rất yêu thích các bộ trang phục mà chị thường thấy trong phim nước ngoài. Chị ngưỡng mộ phụ nữ 60-70 tuổi nước ngoài với trang phục sặc sỡ, đầy màu sắc và phong cách.
Khi chị mới bắt đầu chạy bộ 11-12 năm trước, rất ít người chạy và da chị khá ngăm đen. Chị thường bị chê khi mặc quần đùi chạy bởi Việt Nam mình thích da trắng. Khi chị mặc quần đùi chạy, thì thường bị những người xích lô, ba gác hay gào theo. “Chị cứ kệ” vì khi chị ra nước ngoài, người ta lại khen chị fit và đẹp.
Tiểu Phương nhận biết rõ sự khác biệt về thể chất và sinh lý giữa nam và nữ, đặc biệt trong thể thao. Phụ nữ mỗi tháng phải đối mặt với biến đổi hormone, sự thèm ăn, cảm giác mệt mỏi, mọi thứ đều tác động đến quá trình tập luyện và thi đấu. Ví dụ, khi đang tập luyện tốt thì đến chu kỳ kinh nguyệt, bạn sẽ thấy sức khỏe giảm sút và phải tạm dừng tập luyện.
Chị chấp nhận và quản lý những thay đổi trong cơ thể để tiếp tục tập luyện. Sự khác biệt giữa giới tính trong thể thao là điều không thể tránh khỏi, và nó không nên trở thành rào cản.
“Tụi Mình Không Thể Bước Chân Vào Nhóm Người Chạy Đó”
Câu chuyện của Tiểu Phương bắt đầu từ một lần ngẫu nhiên xem mọi người tham gia marathon ở New York. Đó là lúc chị bắt đầu muốn khám phá thế giới của những người chạy bộ. Lời khích từ một người bạn – “tụi mình không thể bước chân vào nhóm người chạy đó” – đã trở thành động lực lớn cho chị.
Một tháng sau đó, khi chị trở về Việt Nam, Sài Gòn tổ chức giải HCMC đầu tiên, và chị đã đăng ký tham gia thử thách 10 km. Tuy 5 km cuối cùng chị đã phải “lết” về do đau chân sau khi leo cầu Phú Mỹ, nhưng chị đã thấy không khí ở giải đấu rất phấn khích. Đó là lúc chị quyết định sẽ tập thêm và sau đó, chị đã chạy được 21 km.
Đó cũng là bắt đầu cho chị tìm hiểu về New York marathon, một trong những giải đấu mà mọi runner đều ao ước tham gia – World Marathon Majors.
Chị yêu thích chạy trail, với mục tiêu chính là UTMB World Series, một giải đấu lớn nhất hành tinh dành cho môn này. Để tham gia, bạn phải tích điểm qua các cuộc đua khác thuộc hệ thống UTMB World Series. Điều này đòi hỏi sự luyện tập cực kỳ mạnh mẽ, trong khi đó, World Marathon Majors, mục tiêu của những người yêu thích chạy road, lại khó hơn vì bạn phải tham gia 6 cuộc đua ở 6 nơi khác nhau.
Bài “Test” Đáng Nhớ Nhất Cuộc Đời
Tiểu Phương, một người không chỉ nổi tiếng với đam mê chạy bộ mà còn với sự kiên trì không ngừng nghỉ, đã chia sẻ về những trải nghiệm đáng nhớ trong quãng đường chinh phục các giải chạy trail. Chị nổi bật với niềm đam mê dành cho các mùa đầu tiên của các giải chạy trail, nơi chưa có ai về kể cho chị biết những gì đợi chờ ở trên đó. Một ví dụ điển hình là mùa đầu tiên của giải Việt Nam Jungle Marathon: Pù Luông, Thanh Hoá năm 2017.
Đối mặt với nhiều khó khăn từ việc đau chân, ngồi chuột rút trên núi, đến cảm giác như vừa trở về từ cõi chết khi tới đích, chị vẫn không từ bỏ. Chị luôn thích thử sức và chọn cự li dài nhất cho mình ở những giải đấu lần đầu tổ chức.
Tiểu Phương cũng đánh giá cao môi trường chạy bộ giữa thiên nhiên tại Việt Nam, nêu bật những địa hình độc đáo và nét đẹp riêng biệt. Trái ngược với môn chạy đường phố, chị lại ưa thích tham gia các giải đấu ở nước ngoài hơn, bởi việc này gây ít phiền hà cho người dân.
Dù trải qua những trải nghiệm như thế, Tiểu Phương vẫn không từ bỏ. Thậm chí, chị đã “test” đít tới hai lần khi rơi vào tình huống ngã trên đường chạy. Những trải nghiệm thú vị và đầy thách thức trên mỗi quãng đường chạy trail đã giúp Tiểu Phương trở thành người chạy bộ mạnh mẽ hơn, kiên trì hơn và tràn đầy nhiệt huyết với môn thể thao này.
“Cơm, Áo, Gạo” Trong Thể Thao Đều Đã Nói. Giờ Đến Tiền
Phương nhấn mạnh, “Để sống, chúng ta cần phải có ước mơ. Tuy nhiên, biến ước mơ thành hiện thực mới thực sự là điều tuyệt vời nhất. Chỉ có ước mơ chưa đủ, một khi bạn mơ, bạn phải tìm cách để biến ước mơ đó thành hiện thực. Đặt toàn tâm vào mục tiêu của mình! Mọi người ai cũng phải làm kinh tế mà.”
Khi nói về việc tham gia các giải chạy quốc tế, Phương chia sẻ rằng người Việt Nam thường gặp rất nhiều khó khăn: visa, kinh phí, cách mua bib, đặt khách sạn ở vạch xuất phát hay vạch đích. Điều này khiến cho những runner Việt Nam, sau khi thi đấu quốc tế, vẫn phải tiếp tục đi làm kinh tế.
“Cá nhân tôi cũng phải làm kinh tế, tôi cũng phải lao động vất vả để kiếm đủ tiền để tham gia vào những giải chạy như thế này. Không có đơn vị nào hoặc nhãn hàng nào tài trợ bất cứ thứ gì. Tất cả đều do tôi tự thân vận động.”
Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, một xu hướng mới đã xuất hiện. Trong 5 năm qua, với việc có ngày càng nhiều giải chạy quốc tế được tổ chức tại Việt Nam và sự phát triển của cộng đồng chạy bộ, nhiều vận động viên đã kiếm được nhiều tiền hơn. Họ không chỉ nhận được giải thưởng từ các cuộc thi mà còn trở thành những người ảnh hưởng, đại diện quảng bá cho nhiều thương hiệu. Điều này đã giúp họ cải thiện tình hình kinh tế của mình.
Tuy nhiên, dù là vận động viên chuyên nghiệp hay không, họ vẫn còn rất ít cơ hội để có thể tham gia những giải chạy lớn nhất thế giới. Đó là bởi vì thành tích tốt nhất của Việt Nam ở cấp độ quốc tế vẫn chưa đủ để tạo ấn tượng. Chính vì vậy, ước mơ về việc tham gia các giải chạy lớn thường chỉ dành cho nhóm vận động viên phong trào.
Đầu Tư Vào Thể Thao Cụ Thể Là Gì?
Dinh dưỡng chiếm đến 70% yếu tố quyết định thành tích thể thao của một người. Trong văn hóa ẩm thực Việt Nam, từ nhỏ, chúng ta thường thích ăn cơm trắng, thịt heo, thức ăn nhiều muối, gia vị. Tuy nhiên, để thể thao đạt tới tầm cao mới, không chỉ dinh dưỡng là đủ. Cần phải có sự hỗ trợ từ huấn luyện viên, người luôn cập nhật kiến thức mới nhất.
Vì thể thao trên thế giới liên tục phát triển hàng ngày. Mỗi ngày, mỗi bộ môn lại có những kiến thức mới. Nếu chúng ta không cập nhật, thì không chỉ dậm chân tại chỗ mà thậm chí còn thụt lùi so với nơi khác. Và bên cạnh dinh dưỡng, vấn đề luyện tập, giáo án, hỗ trợ cho vận động viên cũng cần được quan tâm.
Liệu chúng ta đã hỗ trợ vận động viên như những nước khác hay chưa? Về việc chi tiêu cho vận động viên, liệu một bữa ăn của họ đã đủ dinh dưỡng, đã đủ khoa học để hỗ trợ họ trong việc phục hồi, vận động và các yếu tố khác hay chưa? Đây là những câu hỏi mà chúng ta cần đặt ra.
Tiểu Phương cho rằng, để Việt Nam có thể sánh vai cùng các cường quốc thể thao Năm Châu, chúng ta cần phải đầu tư vào việc đào tạo những vận động viên nhí từ rất sớm. Đó là việc cho họ tiếp cận với những kiến thức khoa học về tập luyện, dinh dưỡng và mọi yếu tố liên quan đến việc huấn luyện thể thao.
Chúng ta chỉ có thể hy vọng rằng, các em sẽ có khả năng phát triển và đạt được những thành tích có thể sánh bằng với các vận động viên châu Á khác khi có sự đầu tư đúng đắn. Đối với việc so sánh với những “đại gia” thể thao nổi tiếng như Kenya, Tiểu Phương nhấn mạnh rằng, chúng ta không thể phủ nhận vai trò của di truyền.
Những Cái Gai Của “Bông Hồng Thép”
Tiểu Phương không chỉ nổi tiếng với niềm đam mê chạy bộ mà còn với phong cách sống và làm việc độc đáo của mình. Được hình thành từ 17 năm làm việc trong môi trường công ty nước ngoài, chị có thói quen sống chỉn chu và luôn coi trọng việc đúng giờ. Đối với chị, yếu tố “đúng” luôn bao gồm: đúng người, đúng giờ, đúng chỗ và đúng thời điểm.
Tiểu Phương còn là một người nghệ sĩ đa tài, sở hữu giọng hát khàn khàn và tài năng hội họa. Chị thích những giai điệu nhạc mạnh mẽ và có thể hát giống ca sĩ Phương Thanh – giọng ca đầy cá tính của làng nhạc Việt. Đồng thời, chị còn là một người mê thời trang, coi việc mua sắm như một cách thể hiện cá nhân và phong cách của mình.
Về mùi hương, Tiểu Phương lại khá nhạy cảm. Chị không thích mùi hương nồng nàn của hoa nhưng lại rất thích mùi của rừng và cây gỗ khi chạy trail. Điều thú vị là chị còn phát hiện ra mình thích nước hoa của nam giới vì nó nhẹ nhàng.
Cuối cùng, không thể không nhắc đến thái độ kiên trì và quyết tâm của Tiểu Phương. Dù đối diện với nỗi sợ nước lẫn độ cao, chị đã tìm cách giữ vững đôi chân chạy của mình. Điều này đã giúp chị trở thành một trong sáu người phụ nữ Việt Nam đầu tiên hoàn thành Ironman 70.3 tại Đà Nẵng, một thành tựu thật sự đáng ngưỡng mộ.
